Tên việt nam: Cây Chân trâu
Tên khoa học: Bauhinia Malabarica Roxb
Tên đồng nghĩa: Cây móng bò, Tai voi
Địa danh: Chưa xác định
Cấp bậc sinh giới
Ngành: Thực vật
Họ: Đậu (tên khoa học là Fabaceae)
Thuộc: Thông thường
Tình trạng bảo tồn: Không dánh giá (NE)
Công dụng: Khai vị ăn ngon, Mát
Đặc điểm nhận dạng:
Tên gọi khác: cây Móng bò, cây Tai voi
Mô tả: Cây gỗ cao hơn 10m hay hơn. Lá dai, màu lục lờ hay mốc bạc ở mặt dưới, hình tim sâu ở gốc, chia 2 thuỳ ở chóp, với thuỳ tròn, dài 10-15mm, tách nhau bởi một gốc rộng. Hoa thành chùm gồm 2-4 ngù hoa mảnh; cuống hoa 2cm; nụ tròn dài. Quả màu nâu sẫm, dài 20-25cm, rộng 2cm, có cuống 3cm, với một mũi cứng 15mm, có vỏ quả trong có lông dạng sợi màu vàng. Hạt 10-30.
Mùa hoa tháng 5-6, quả chín và rụng tháng 2-3.
Bộ phận dùng: Lá, vỏ và rễ, hoa non.
Phân bố, sinh thái: Cây của vùng Ân Độ, Mã Lai, thường gặp trên đất sau nương rẫy vùng rừng Bảy Núi tỉnh An Giang.
Thu hái các bộ phận của cây quanh năm.
Tính chất và tác dụng: Chưa có tài liệu nghiên cứu.
Công dụng: Lá có vị chua ăn được. Có thể dùng làm rau gia vị, hoặc ăn sống trộn dầu giấm, hoặc nấu chín như các loại rau khác. Ở Cămpuchia, người ta dùng lá để trị bệnh ghẻ. Thịt quả thường được thú rừng (hươu, nai, trâu, bò rừng) thích ăn, có tác dụng đối vói bệnh đường ruột.
Ở Philippin, các hoa non thường được dùng hãm uống (10-20g hoa trong nửa lít nước sôi) đề tri lỵ. Ở Ấn Độ, người ta dùng vỏ và rễ chữa các bệnh về gan.
Tình trạng khai thác và bảo vệ tại An Giang: Hiện nay loài cây này rất hiếm gặp trong thiên nhiên trên vùng núi. Nhưng là loài cây được gây trồng làm cảnh, bóng mát tại nơi công cộng, có hoa đẹp. Cần khuyến khích gây trồng.
ThS. Bành Lê Quốc An. Sưu tầm và biên soạn từ nguồn: Cây thuốc An Giang của Võ Văn Chi, Ủy ban khoa học và kỹ thuật An Giang, 1991, tr.96.