Tên việt nam: Le di linh
Tên khoa học: Gigantochloa sp
Địa danh: Chưa xác định
Cấp bậc sinh giới
Ngành: Hạt kín (tên khoa học là Angiospermae)
Bộ: Hòa Thảo (tên khoa học là Poales)
Họ: Hoà thảo (Tre trúc) (tên khoa học là Poaceae 2)
Thuộc: Thông thường
Tình trạng bảo tồn: Không dánh giá (NE)
Đặc điểm nhận dạng:
Đặc điểm hình thái:
Le Di Linh là loài tre mọc cụm dày, thân cây màu xanh nhạt, có hay không có sọc trắng. Thân cây cao 6 – 8 m, đường kính thân 2 – 3 cm, nhiều cành nhánh. Thân không thẳng mà hơi chữ chi. Lóng dài 15 cm, cứng, đặc ruột. Thường có một cành to và nhiều cành nhỏ.
Mo thân có lông màu đen dày ở mặt ngoài. Bẹ mo có đáy dưới rộng 11 – 12 cm, cao 9 – 11 cm; đáy trên 2 mép hơi xuôi và có gờ cao ở mép, cao ở giữa, rộng 5 – 5,5 cm.
Phiến mo hình bầu dục, đầu có mũi nhọn, đáy lõm vào, rộng 3,8 - 4,2 cm, cao 4,5 – 7 cm; mặt trong có lông mịn và nhiều ở đáy. Lưỡi mo ở giữa cao đến 0,3 cm và thấp dần ở hai bên.
Đặc điểm sinh học:
Lá hình dải. Phiến lá dài 21 – 24 cm, rộng 2 – 2,1 cm. Gốc lá nhọn, đáy hơi lệch. Gân lá 7 – 8 đôi. Lưỡi lá cao đến 0,1 cm, lõm ở giữa và cao ở hai đầu. Cuống lá dài 0,5 cm.
Phân bố địa lý:
Loài mọc khá nhiều dọc đường đi từ Đà Lạt về Đồng Nai, nhất là ở Di Linh, Bảo Lộc (Lâm Đồng), Đồng Nai và dọc theo các tỉnh Tây Nguyên (Đắc Lắc, Giai Lai, Kon Tum). Đôi khi mọc lẫn với một số loài le khác. Khu vực núi Voi có tìm thấy một dạng biến dị của loài có cấu tạo và hình thái giống như mô tả với một vài đặc điểm khác biệt như mo có hay không có lông, bông có hay không có lông nên tạm thời chúng tôi xếp vào chung một loài
Giá trị:
Măng ăn được.
Tình trạng Bảo tồn tại An Giang:
Không phân bố ở An Giang. Giới thiêu thêm thông tin để tham khảo.
Bành Thanh Hùng
Sưu tầm và biên soạn từ nguồn: Nguyễn Hoàng Nghĩa (2005), Tre trúc Việt Nam, NXB Nông nghiệp, Hà Nội.